spot_img

Nội dung chính của hợp đồng li-xăng? Các vấn đề cần lưu ý khi đàm phán hợp đồng li-xăng là gì?

Dưới đây là các nội dung chính, cũng là các đối tượng chủ yếu trong đàm phán để đạt được hợp đồng li-xăng và cần được đặc biệt lưu ý khi soạn thảo các điều khoản liên quan đến chúng. Các điều khoản này được bàn luận trong trường hợp li-xăng sáng chế nhưng cũng có thể được áp dụng cho các đối tượng sở hữu công nghiệp khác.

Xác định các bên tham gia

Một trong số những vấn để quan tâm đầu tiên của người đàm phán hợp đồng li-xăng là xác định các chủ thể hoặc người tham gia đàm phán hay nói cách khác, sẽ ký hợp đồng li-xăng và bị ràng buộc về mặt pháp lý trong việc thực hiện các điều khoản của hợp đồng. Mục đích của việc xác định các đối tác trong hợp đồng li-xăng là để hiểu rõ về từng đối tác sao cho bản chất của các bên sẽ không trở thành đối tượng gây tranh cãi sau đó.

Đối tượng của hợp đồng

Các điều khoản đó mô tả sản phẩm sẽ được sản xuất, sử dụng hoặc bán, hoặc quy trình sẽ được áp dụng và sản phẩm sẽ thu được từ quy trình này, sau đó được sử dụng hoặc bán. Các điều khoản này cũng xác định rõ sáng chế hay sáng chế có trong sản phẩm hoặc quy trình, tham chiếu đến bằng độc quyền sáng chế hoặc đơn đăng ký có liên quan, mô tả bí quyết kỹ thuật sẽ được cung cấp, nếu có, hoặc xác định những tiến bộ về công nghệ của một bên hoặc bên kia và những điều kiện để những tiến bộ được một bên cung cấp cho bên kia.

Những giới hạn của li-xăng và hành vi phản cạnh tranh

Li-xăng có thể gồm một số giới hạn được thỏa thuận liên quan đến các hoạt động được phép (sản xuất, bán hoặc các lĩnh vực sử dụng, v.v…) hoặc giới hạn ở một phần của các yêu cầu về những hoạt động đó, cũng như giới hạn về lãnh thổ hoặc số lượng, hoặc giới hạn về giá bán. Hợp đồng li-xăng nhìn chung sẽ quy định rõ những điều mà các bên của hợp đồng có thể có các hành vi khai thác nào, trong một hoặc nhiểu vùng lãnh thổ nào và giải quyết quan hệ hợp đồng của bên thứ ba với bên cấp và nhận li-xăng.

Quyết định về từng vấn để nêu trên phải được quy định rõ trong hợp đồng li-xăng. Tuy nhiên, điều khoản bất kỳ trái với quy định về chống độc quyền hoặc phản cạnh tranh thường bị coi là vô hiệu.

Khai thác

Các vấn để cần được giải quyết liên quan đến việc khai thác sản phẩm bao gồm chất lượng sản phẩm, khối lượng sản xuất, việc chế tạo các bộ phận sản phẩm của bên thứ ba sẽ được cấp phép bởi bên nhận li-xăng, nhập khẩu sản phẩm nhằm đáp ứng nhu cầu trong nước và việc sử dụng các kênh phân phối của bên giao lixăng.

Bên nhận li-xăng cũng có thể muốn bảo đảm rằng bí quyết kỹ thuật được cung cấp phải đầy đủ nhằm đạt được mục tiêu đã thỏa thuận với bên giao li-xăng. Sự bảo đảm này được gọi là bảo hành về bí quyết kỹ thuật và thường được quy định trong “điều khoản bảo hành” trong hợp đồng li-xăng.

Giải quyết tranh chấp

Tranh chấp và giải quyết tranh chấp là những vấn đề cần phải được quy định trong hợp đồng. Khó có thể xác định trước những vấn để có thể gây rắc rối cho bên bất kỳ trong thời hạn hiệu lực của hợp đồng li-xăng. Tuy nhiên, cũng không quá khó khăn để tìm ra biện pháp giải quyết khi tranh chấp nảy sinh. Giải quyết tranh chấp còn liên quan đến hai vấn để khác. Thứ nhất là pháp luật điều chỉnh hợp đồng. Đây là vấn để thuộc phạm vi đàm phán, nhưng cũng có thể là pháp luật quốc gia của bên cấp hoặc bên nhận li-xăng hoặc thường là pháp luật của quốc gia mà ở đó tất cả hoặc hầu hết các nội dung của hợp đồng sẽ được thực hiện. Thông thường nhất, đó có thể là nơi tranh chấp xảy ra. Vấn để thứ hai là biện pháp và diễn đàn phù hợp để giải quyết tranh chấp. Các bên có thể quyết định tự giải quyết tranh chấp với sự hỗ trợ của người hòa giải, hoặc sử dụng trọng tài hoặc tòa án. Điều quan trọng là liệu những vấn để, như đã thỏa thuận, có tạo cơ hội tốt nhất để tranh chấp được xử lý một cách nhanh chóng và kịp thời hay không. Đối với trọng tài và hòa giải, có thể bổ sung điều khoản chỉ định Trung tâm Hòa giải và Trọng tài của WIPO là cơ quan giải quyết các tranh chấp vào trong hợp đồng li-xăng.

Thời hạn của hợp đồng li-xăng

Thời hạn của hợp đồng li-xăng: nghĩa là thời điểm bắt đầu, thời gian có hiệu lực và thời điểm chấm dứt, phải được quy định trong hợp đồng. Quyền sở hữu trí tuệ có thể được li-xăng trong thời gian tối đa là thời hạn nó có hiệu lực (ví dụ, thời gian li-xăng tối đa đối với sáng chế nhìn chung là 20 năm). Hợp đồng li-xăng có thể có thời hạn ngắn hơn và các bên có thể bảo lưu quyền chấm dứt hợp đồng nếu các tình huống cụ thể xảy ra.

Related Articles